Präsens Indikativ
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concito
|
|
2. Person Singular |
concitas
|
|
3. Person Singular |
concitat
|
|
1. Person Plural |
concitamus
|
|
2. Person Plural |
concitatis
|
|
3. Person Plural |
concitant
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitor
|
|
2. Person Singular |
concitaris concitare
|
|
3. Person Singular |
concitatur
|
|
1. Person Plural |
concitamur
|
|
2. Person Plural |
concitamini
|
|
3. Person Plural |
concitantur
|
|
Präsens Konjunktiv
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitem
|
|
2. Person Singular |
concites
|
|
3. Person Singular |
concitet
|
|
1. Person Plural |
concitemus
|
|
2. Person Plural |
concitetis
|
|
3. Person Plural |
concitent
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
conciter
|
|
2. Person Singular |
conciteris concitere
|
|
3. Person Singular |
concitetur
|
|
1. Person Plural |
concitemur
|
|
2. Person Plural |
concitemini
|
|
3. Person Plural |
concitentur
|
|
Imperfekt Indikativ
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitabam
|
|
2. Person Singular |
concitabas
|
|
3. Person Singular |
concitabat
|
|
1. Person Plural |
concitabamus
|
|
2. Person Plural |
concitabatis
|
|
3. Person Plural |
concitabant
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitabar
|
|
2. Person Singular |
concitabaris concitabare
|
|
3. Person Singular |
concitabatur
|
|
1. Person Plural |
concitabamur
|
|
2. Person Plural |
concitabamini
|
|
3. Person Plural |
concitabantur
|
|
Imperfekt Konjunktiv
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitarem
|
|
2. Person Singular |
concitares
|
|
3. Person Singular |
concitaret
|
|
1. Person Plural |
concitaremus
|
|
2. Person Plural |
concitaretis
|
|
3. Person Plural |
concitarent
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitarer
|
|
2. Person Singular |
concitareris concitarere
|
|
3. Person Singular |
concitaretur
|
|
1. Person Plural |
concitaremur
|
|
2. Person Plural |
concitaremini
|
|
3. Person Plural |
concitarentur
|
|
Futur I
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitabo
|
|
2. Person Singular |
concitabis
|
|
3. Person Singular |
concitabit
|
|
1. Person Plural |
concitabimus
|
|
2. Person Plural |
concitabitis
|
|
3. Person Plural |
concitabunt
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitabor
|
|
2. Person Singular |
concitaberis concitabere
|
|
3. Person Singular |
concitabitur
|
|
1. Person Plural |
concitabimur
|
|
2. Person Plural |
concitabimini
|
|
3. Person Plural |
concitabuntur
|
|
Perfekt Indikativ
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitavi
|
|
2. Person Singular |
concitavisti
|
|
3. Person Singular |
concitavit
|
|
1. Person Plural |
concitavimus
|
|
2. Person Plural |
concitavistis
|
|
3. Person Plural |
concitaverunt concitavere
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitatus sum
|
|
2. Person Singular |
concitatus es
|
|
3. Person Singular |
concitatus est
|
|
1. Person Plural |
concitati sumus
|
|
2. Person Plural |
concitati estis
|
|
3. Person Plural |
concitati sunt
|
|
Perfekt Konjunktiv
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitaverim
|
|
2. Person Singular |
concitaveris
|
|
3. Person Singular |
concitaverit
|
|
1. Person Plural |
concitaverimus
|
|
2. Person Plural |
concitaveritis
|
|
3. Person Plural |
concitaverint
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitatus sim
|
|
2. Person Singular |
concitatus sis
|
|
3. Person Singular |
concitatus sit
|
|
1. Person Plural |
concitati simus
|
|
2. Person Plural |
concitati sitis
|
|
3. Person Plural |
concitati sint
|
|
Plusquamperfekt Indikativ
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitaveram
|
|
2. Person Singular |
concitaveras
|
|
3. Person Singular |
concitaverat
|
|
1. Person Plural |
concitaveramus
|
|
2. Person Plural |
concitaveratis
|
|
3. Person Plural |
concitaverant
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitatus eram
|
|
2. Person Singular |
concitatus eras
|
|
3. Person Singular |
concitatus erat
|
|
1. Person Plural |
concitati eramus
|
|
2. Person Plural |
concitati eratis
|
|
3. Person Plural |
concitati erant
|
|
Plusquamperfekt Konjunktiv
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitavissem
|
|
2. Person Singular |
concitavisses
|
|
3. Person Singular |
concitavisset
|
|
1. Person Plural |
concitavissemus
|
|
2. Person Plural |
concitavissetis
|
|
3. Person Plural |
concitavissent
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitatus essem
|
|
2. Person Singular |
concitatus esses
|
|
3. Person Singular |
concitatus esset
|
|
1. Person Plural |
concitati essemus
|
|
2. Person Plural |
concitati essetis
|
|
3. Person Plural |
concitati essent
|
|
Futur II
|
Aktiv |
|
1. Person Singular |
concitavero
|
|
2. Person Singular |
concitaveris
|
|
3. Person Singular |
concitaverit
|
|
1. Person Plural |
concitaverimus
|
|
2. Person Plural |
concitaveritis
|
|
3. Person Plural |
concitaverint
|
|
|
Passiv |
|
1. Person Singular |
concitatus ero
|
|
2. Person Singular |
concitatus eris
|
|
3. Person Singular |
concitatus erit
|
|
1. Person Plural |
concitati erimus
|
|
2. Person Plural |
concitati eritis
|
|
3. Person Plural |
concitati erunt
|
|
Infinite
|
Aktiv |
|
Gleichzeitigkeit |
concitare
|
|
Vorzeitigkeit |
concitavisse
|
|
Nachzeitigkeit |
concitaturum esse
|
|
|
Passiv |
|
Gleichzeitigkeit |
concitari concitarier
|
|
Vorzeitigkeit |
concitatum esse
|
|
Nachzeitigkeit |
concitatum iri
|
|
Imperative
Imperativ I
|
Latein |
Deutsch |
2. Person Singular |
concita
|
! |
2. Person Plural |
concitate
|
! |
Imperativ II
|
Latein |
2. Person Singular |
concitato
|
3. Person Singular |
concitato
|
2. Person Plural |
concitatote
|
3. Person Plural |
concitanto
|
Gerundium
|
Latein |
Deutsch |
Nominativ |
concitare
|
das |
Genitiv |
concitandi
|
des es |
Dativ |
concitando
|
dem |
Akkusativ |
concitandum
|
das |
Ablativ |
concitando
|
durch das |
Vokativ |
concitande
|
! |
Gerundivum
Singular
|
Maskulinum |
Femininum |
Neutrum |
Nominativ |
concitandus
|
concitanda
|
concitandum
|
Genitiv |
concitandi
|
concitandae
|
concitandi
|
Dativ |
concitando
|
concitandae
|
concitando
|
Akkusativ |
concitandum
|
concitandam
|
concitandum
|
Ablativ |
concitando
|
concitanda
|
concitando
|
Vokativ |
concitande
|
concitanda
|
concitandum
|
Plural
Nominativ |
concitandi
|
concitandae
|
concitanda
|
Genitiv |
concitandorum
|
concitandarum
|
concitandorum
|
Dativ |
existiert nicht |
existiert nicht |
existiert nicht |
Akkusativ |
concitandos
|
concitandas
|
concitanda
|
Ablativ |
existiert nicht |
existiert nicht |
existiert nicht |
Vokativ |
concitandi
|
concitandae
|
concitanda
|
Partizipien
Gleichzeitigkeit (Partizip Präsens Aktiv)
Singular
|
Maskulinum |
Femininum |
Neutrum |
Nominativ |
concitans
|
concitans
|
concitans
|
Genitiv |
concitantis
|
concitantis
|
concitantis
|
Dativ |
concitanti
|
concitanti
|
concitanti
|
Akkusativ |
concitantem
|
concitantem
|
concitans
|
Ablativ |
concitanti concitante
|
concitanti concitante
|
concitanti concitante
|
Vokativ |
concitans
|
concitans
|
concitans
|
Plural
Nominativ |
concitantes
|
concitantes
|
concitantia
|
Genitiv |
concitantium concitantum
|
concitantium concitantum
|
concitantium concitantum
|
Dativ |
concitantibus
|
concitantibus
|
concitantibus
|
Akkusativ |
concitantes
|
concitantes
|
concitantia
|
Ablativ |
concitantibus
|
concitantibus
|
concitantibus
|
Vokativ |
concitantes
|
concitantes
|
concitantia
|
Vorzeitigkeit (Partizip Perfekt Passiv)
Singular
|
Maskulinum |
Femininum |
Neutrum |
Nominativ |
concitatus
|
concitata
|
concitatum
|
Genitiv |
concitati
|
concitatae
|
concitati
|
Dativ |
concitato
|
concitatae
|
concitato
|
Akkusativ |
concitatum
|
concitatam
|
concitatum
|
Ablativ |
concitato
|
concitata
|
concitato
|
Vokativ |
concitate
|
concitata
|
concitatum
|
Plural
Nominativ |
concitati
|
concitatae
|
concitata
|
Genitiv |
concitatorum
|
concitatarum
|
concitatorum
|
Dativ |
concitatis
|
concitatis
|
concitatis
|
Akkusativ |
concitatos
|
concitatas
|
concitata
|
Ablativ |
concitatis
|
concitatis
|
concitatis
|
Vokativ |
concitati
|
concitatae
|
concitata
|
Nachzeitigkeit (Partizip Futur Aktiv)
Singular
|
Maskulinum |
Femininum |
Neutrum |
Nominativ |
concitaturus
|
concitatura
|
concitaturum
|
Genitiv |
concitaturi
|
concitaturae
|
concitaturi
|
Dativ |
concitaturo
|
concitaturae
|
concitaturo
|
Akkusativ |
concitaturum
|
concitaturam
|
concitaturum
|
Ablativ |
concitaturo
|
concitatura
|
concitaturo
|
Vokativ |
concitature
|
concitatura
|
concitaturum
|
Plural
Nominativ |
concitaturi
|
concitaturae
|
concitatura
|
Genitiv |
concitaturorum
|
concitaturarum
|
concitaturorum
|
Dativ |
concitaturis
|
concitaturis
|
concitaturis
|
Akkusativ |
concitaturos
|
concitaturas
|
concitatura
|
Ablativ |
concitaturis
|
concitaturis
|
concitaturis
|
Vokativ |
concitaturi
|
concitaturae
|
concitatura
|
Supina
Supin I |
Supin II |
concitatum
|
concitatu
|